Việc lắp đặt camera quan sát trong phòng riêng nhằm giám sát con vô tình có thể gây ra những hệ lụy không đáng kể. Bên cạnh đó, các chuyên gia cũng đặt ra câu hỏi:
Nếu chính chúng ta - cha mẹ - không thể tôn trọng con cái mình, liệu chúng ta có thể đòi hỏi con tôn trọng và tin tưởng chúng ta? Vậy cụ thể vụ việc này ra sao? Hãy cùng Camera Biên Hòa 24H cùng tìm hiểu ngay ở bài viết này của chúng tôi nhé.
Tiến sĩ Bùi Trân Phượng, nguyên Hiệu trưởng Trường ĐH Hoa Sen TP.HCM, đã lên tiếng phản đối việc lắp camera trong phòng riêng của con cái, cho rằng đây là hành động không phù hợp với mục tiêu giáo dục.
Ông lý giải rằng việc sử dụng camera chỉ cần thiết khi áp dụng đối với những người bị quản chế, như tội phạm thụ án. Đối với những con trẻ trong sạch và không có hành vi đáng ngờ, việc theo dõi như vậy không mang lại lợi ích gì.
Hơn nữa, điều này còn vi phạm quyền sống và quyền con người của trẻ. Tiến sĩ Phượng cũng nhấn mạnh rằng nếu cha mẹ không tôn trọng con cái, thì không thể đòi hỏi con tôn trọng và tin tưởng họ.
Theo Tiến sĩ Phượng, nếu cha mẹ yêu thương, tin tưởng và ủng hộ con cái, các em sẽ có trải nghiệm tích cực và phát triển thành những người lạc quan, biết trân trọng bản thân và xã hội xung quanh.
Ngược lại, nếu trẻ luôn bị theo dõi, chờ đợi để bắt lỗi, các em có thể phản ứng tiêu cực, thậm chí dẫn đến nổi loạn hoặc chống đối. Đặc biệt, khi những người theo dõi là cha mẹ, những người mà trẻ tiếp xúc đầu tiên, tin tưởng và cần sự hiện diện của họ để phát triển.
Thạc sĩ tâm lý học Trần Thị Thanh Trà, giảng viên Trường ĐH Mở TP.HCM, cùng quan điểm với Tiến sĩ Phượng. Bà cho rằng việc lắp camera quan sát trong phòng của con cái có thể được chấp nhận khi trẻ dưới 6 tuổi, nhằm mục đích giám sát và bảo vệ.
Tuy nhiên, sau khi trẻ vượt qua tuổi này và có sự phát triển thể lực và tâm lý, các em yêu cầu quyền cá nhân và sự tôn trọng cái tôi. Nếu bố mẹ quá giám sát bằng cách lắp camera trong không gian riêng tư của con, điều này sẽ ảnh hưởng đến sự tin tưởng của trẻ đối với bố mẹ.
Theo Thạc sĩ Thanh Trà, việc này có thể gây ra phản kháng trực tiếp hoặc ngầm. Phản kháng trực tiếp thường ít xảy ra vì trẻ chịu sự ảnh hưởng của uy quyền và vai trò của bố mẹ.
Tuy nhiên, phản kháng ngầm thường thể hiện qua những hành động chống đối trong đời sống hàng ngày. Nếu những cảm xúc tiêu cực này không được giải tỏa và chia sẻ, trẻ có thể thể hiện những hành vi không ổn định.
Tiến sĩ Bùi Trân Phượng cũng nhấn mạnh những hệ lụy tiềm tàng của việc xâm phạm quyền tự do cá nhân của trẻ. Ông nêu rõ rằng, đầu tiên, việc này có thể khiến trẻ chỉ biết tuân thủ mà không mưu cầu những điều mới mẻ và hạn chế khả năng khám phá của trẻ.
Trẻ sẽ mãi chỉ là "con ngoan trò giỏi" và không biết tự mình giải quyết nhu cầu, kiếm công ăn việc làm và đối mặt với khó khăn. Thứ hai, việc xâm phạm này có thể dẫn đến mất kết nối với con cái.
Trẻ có thể xa lánh hoặc không còn tâm sự, gắn bó với gia đình. Những trường hợp cực đoan nhất có thể buộc trẻ phải tìm đến cái chết để thoát khỏi những áp lực đó.
Theo một chuyên gia pháp lý, Luật sư Bùi Quốc Tuấn từ Đoàn Luật sư TP.HCM, quyền sống riêng tư và bí mật cá nhân, bí mật gia đình là những quyền không thể vi phạm theo khoản 1 điều 38 của Bộ luật Dân sự 2015.
Vì vậy, vấn đề lắp đặt camera trong phòng riêng có thể được phân thành hai trường hợp. Trường hợp đầu tiên là khi cha mẹ muốn lắp camera quan sát để bảo vệ trẻ em dưới 18 tuổi khỏi các tình huống nguy hiểm.
Tuy nhiên, việc lắp đặt camera trong những không gian nhạy cảm như phòng tắm, thay đồ là hoàn toàn không được phép. Đối với người trên 18 tuổi, việc lắp camera trong phòng riêng được xem là vi phạm quyền riêng tư, trừ khi có sự đồng thuận của con cái.
Cha mẹ có quyền giám sát con khi còn nhỏ trong những không gian chung nhằm bảo vệ trẻ em. Tuy nhiên, khi trẻ đạt độ tuổi vị thành niên, người giám hộ không được phép đặt camera trong các không gian riêng tư và cá nhân.
Điều này đặc biệt quan trọng khi con đã đủ 18 tuổi, vì việc này có thể ảnh hưởng đến danh dự và nhân phẩm của con. Dù là cha mẹ hay người giám hộ, vi phạm luật pháp vẫn được xem là vi phạm, trừ khi có sự đồng thuận, luật sư Tuấn nhấn mạnh.
Luật sư Tuấn cũng trích dẫn điều 32 của Bộ luật Dân sự 2015, theo đó, việc tự ý chụp ảnh, quay phim và sử dụng hình ảnh của người khác mà không có sự đồng ý, nếu xâm phạm đến danh dự và nhân phẩm của người đó, sẽ bị coi là vi phạm pháp luật.
Nếu cá nhân bị tiết lộ hình ảnh hoặc thông tin gây thiệt hại nghiêm trọng đến danh dự, nhân phẩm hoặc gây thiệt hại khác, có thể yêu cầu người vi phạm dừng việc vi phạm, xin lỗi, cải chính công khai, yêu cầu bồi thường hoặc khởi kiện ra tòa theo quy định pháp luật để yêu cầu bồi thường.
Theo luật sư Tuấn, người vi phạm sẽ phải bồi thường các khoản tiền tính theo thiệt hại gây ra theo khoản 1 điều 592 của Bộ luật Dân sự 2015, bao gồm:
Chi phí hợp lý để giới hạn và khắc phục thiệt hại, thu nhập thực tế bị mất hoặc giảm, và các thiệt hại khác do pháp luật quy định. Ngoài ra, người vi phạm cũng phải đền bù một khoản tiền để bù đắp tổn thất về tinh thần mà người bị vi phạm phải chịu đựng.
Luật sư này cũng đặc biệt lưu ý: "Nếu hình ảnh nhạy cảm của con trẻ bị hack và lan truyền trên mạng xã hội, nó sẽ gây ra hậu quả nghiêm trọng về mặt tâm lý, danh dự và nhân phẩm. Vì vậy, theo tôi, tốt nhất là không lắp đặt camera giám sát trong phòng của con trẻ".
Để tiếp cận con một cách hiệu quả hơn, thạc sĩ Thanh Trà đã đề xuất một số giải pháp thay vì việc lắp camera trong phòng riêng. Ông chia sẻ rằng nếu cha mẹ cần giám sát, họ có thể thay đổi vị trí lắp camera quan sát ở những không gian chung trong gia đình như phòng khách hay phòng bếp.
Thay vì chỉ quan sát, cha mẹ cần thay đổi cách tiếp cận và giao tiếp với con. Theo thạc sĩ Thanh Trà, cha mẹ cần trang bị cho con những kỹ năng sống. Khi con có những kỹ năng này, họ sẽ tự tin và biết cách đối phó với các vấn đề trong cuộc sống.
Đồng thời, việc này giúp con phát triển khả năng giao tiếp không chỉ trong gia đình mà còn với mọi người xung quanh. Khi con có khả năng giao tiếp tốt với gia đình, cha mẹ có thể tiếp cận và hỗ trợ con trong việc vượt qua khó khăn trong cuộc sống.
"Cha mẹ cần tin tưởng vào con. Khi con thấy cha mẹ tin tưởng vào mình, sẽ tăng thêm sự tự tin và động lực để hoàn thiện bản thân. Đồng thời, cha mẹ cần thay đổi nhận thức của mình.
Để làm được điều này, cha mẹ cần đồng hành và chia sẻ với con để con hiểu về những vấn đề xã hội và xác định mục tiêu trong cuộc sống. Khi con có mục tiêu, con sẽ hình thành nhận thức, thái độ, hành vi và cuối cùng là ý thức," thạc sĩ tâm lý Thanh Trà khuyên.
Trong khi đó, tiến sĩ Bùi Trân Phượng cho rằng mặc dù các con ở độ tuổi thanh thiếu niên thường thích trao đổi với bạn bè hơn, cha mẹ cần tạo cho con một cảm giác tin tưởng để con có thể chia sẻ những vấn đề quan trọng và cùng nhau giải quyết chúng, thay vì sử dụng camera để theo dõi.
Vì vậy, cha mẹ cần điều chỉnh cách tiếp cận và đồng hành phù hợp với độ tuổi của con, luôn lắng nghe con với sự tôn trọng và sẵn lòng mở lòng để nhận thức thêm. Vị tiến sĩ này đồng thời khẳng định: “Phụ huynh nên tập trung vào việc giáo dục con, thay vì theo dõi và lắp camera an ninh trong phòng con.
Để làm được điều này, bên cạnh việc giao tiếp hiệu quả bằng sự yêu thương, tôn trọng, cha mẹ cần cập nhật những phương pháp giáo dục thích hợp theo độ tuổi, phù hợp với nền giáo dục hiện đại”.
Vậy bên trên thông tin về việc lắp đặt camera quan sát trong phòng riêng của con cái là xâm phạm quyền tự do, riêng tư, cũng như ảnh hưởng đến sự phát triển của trẻ nhỏ. Nếu bạn đang cần tìm hiểu thêm các thông tin khác thì hãy tham khảo thêm các bài viết khác của chúng tôi nhé.